tag:blogger.com,1999:blog-60353336335998115672024-02-27T22:04:53.340+07:00Hoàng Ngọc ThếChú lùn thứ támhoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.comBlogger592125tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-20763941691133389072024-02-27T22:03:00.005+07:002024-02-27T22:03:54.610+07:00Trích dẫn trong " Kiêu hãnh và định kiến" (Jane Austen)<br /><br /> 1) Chỉ nên nghĩ về quá khứ nếu có niềm vui khi nghĩ đến<br /><br />2) Vạch trần những lỗi lầm cũ của người mà không biết tâm tư của họ hiện giờ ra sao thì có vẻ như không công bằng<br /><br />3) Một bước nhầm lẫn có thể gây đổ nát khôn cùng, danh giá cũng mong manh như sắc đẹp, và việc giữ gìn khuôn phép trong thái độ với bọn con trai tầm thường thì không biết thế nào cho đủ<br /><br />4) Còn có lời ca ngợi nào đáng giá hơn lời ca ngợi của một gia nhân thông minh<br /><br />5) Một kế hoạch trong đó mọi việc đều hứa hẹn mang đến niềm vui thì không khi nào thành công, chỉ có thể tránh thất vọng qua việc bào chữa cho một ít phiền toái kỳ dị<br /><br />6) Người ta có thể tiếp tục lăng mạ mà không thèm nói đến một điều gì cho công bằng. Nhưng người ta không thể cười cợt mãi một người mà không thỉnh thoảng chạm đến cái gì đấy dí dỏm<br /><br />7) Suy nghĩ chỉ nên dành riêng cho những giờ khắc đơn côi<br /><br />8) Thực tế xấu hổ là các thanh niên đẹp trai phải có một cái gì để dựa vào đấy mà sống<br /><br />9) Người ta đôi khi có thể phải trả giá đắt để trở nên quan trọng<br /><br />10) Phụ nữ thường võ đoán về tình yêu hơn là chính bản chất của nó<br /><br />11) Điều thông minh nhất và điều tốt nhất trong những hành động đàn ông, có thể trở nên lố bịch bởi một người cả đời trước tiên chỉ biết bông đùa.<br /><br />12) Không có gì dối trá hơn là vẻ khiêm tốn bề ngoài<br /><br />13) - Không có gì hơn khiêu vũ. Tôi cho khiêu vũ là cái thú tinh tế đầu tiên của xã hội tao nhã.<br /><br />- Đúng vậy thưa ngài. Khiêu vũ là cái mốt thịnh hành của những xã hội kém tao nhã trên thế giới. Mọi người hoang sơ đều có thể nhảy múa.<br /><br />14) Hạnh phúc trong hôn nhân hòa toàn chỉ do cơ may. Nếu hai bên đồng cảm với nhau trước đấy, hoặc tính khí hai bên tương đồng nhau trước đấy, thì cũng không làm cho hạnh phúc thêm chút nào. Họ luôn trù định trở thành người khác hẳn sau đó, đủ để mỗi người bị phiền toái vì nhau. Vì thế đối với người mà ta sắp chia sẻ cuộc đời thì cần biết về những khuyết điểm của họ càng ít càng tốt.<br /><br />15) Người ta có thể cảm thấy kiêu hãnh nhưng không tỏ ra phù phiếm. Kiêu hãnh là khi ta có ý kiến về chính mình, phù phiếm là khi ta muốn người khác nghĩ về mình như thế nào.<br /><br />16) Em có thể dễ dàng tha thứ cho tính kiêu hãnh của anh ta nếu anh ta không sỉ nhục cái kiêu hãnh của em<br /><br />17) Khi một người đàn bà đã có năm đứa con gái trưởng thành thì không nên nghĩ đến sắc đẹp của mình nữa.<br /><br />18) Có một sự thật mà ai cũng công nhận, đấy là: một người đàn ông có một tài sản khá hẳn sẽ muốn lấy vợhoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-24872714780697635482024-01-20T21:13:00.005+07:002024-01-20T21:13:54.546+07:00Trích dẫn trong "Tô-tem sói" (Khương Nhung)<p> 1) Một dân tộc nếu không muốn rơi vào số phận bị đào thải, thì phải bảo tồn một phần hoặc sáng tạo phương thức sản xuất có thể đào tạo tính cách dân tộc và sự tồn tại của dân tộc. Tóm lại, một dân tộc chỉ có rèn luyện cho mình một tính cách dân tộc kiên cường dũng cảm, thì mới nắm được số phận của mình</p><p>2) Với cá nhân mà nói, tính cách là nhân tố quyết định anh ta thành công hoặc phát triển. Với dân tộc mà nói, tính cách dân tộc là vấn đề lớn của đất nước liên quan chặt chẽ đến sự tồn vong của dân tộc.</p><p>3) Sự tồn tại dân tộc quyết định tính cách dân tộc, còn tính cách dân tộc quyết định số phận dân tộc.</p><p>4) Bị dắt và không để cho dắt đi, là ranh giới căn bản giữa sói và chó, giữa sói và sư tử, hổ, gấu, voi, giữa sói và rất nhiều người.</p><p>5) Sói mất địa bàn còn thê thảm hơn chó nhà có tang</p><p>6) Một khi đã bị người ta bẹo tai, thân phận nô bộc đã được xác nhận</p><p>7) Lòng biết ơn của động vật chân thực như thảo nguyên. Chúng không biết nói những lời tán tụng nghe mà rợn người, nhưng cậu rất cảm động và muốn làm nhiều hơn cho chúng.</p><p>8) Một dân tộc bản lĩnh không cao, tính cách không mạnh, lại muốn độc lập, tự do, dân chủ, giàu mạnh thì chỉ là không tưởng. Trần Trận bất giác thở dài nghĩ thầm: Tài giỏi nên có gan, có gan nên càng tài giỏi.</p><p>9) Thế giới này cóc ghẻ ngày càng nhiều, trên sân khấu, đại đao của nữ hồng quân đuổi sạch công chúa thiên nga. Nhưng thế giới này vẫn có những người yêu thích và sùng bái thiên nga.</p><p>10) Tính chiến đấu quan trọng hơn tính cần cù trong lao động hòa bình. Trường thành, công trình lao động vĩ đại nhất thế giới, vẫn không ngăn được kỵ binh của một dân tộc nhỏ nhất thế giới.</p><p>11) Cậu rất muốn nổ súng loạn xạ xua đàn thiên nga bay đi, bay khỏi thảo nguyên, bay khỏi Trung Quốc, tới quê hương của vở bale "hồ thiên nga". Ở đó có những người dân yêu quý thiên nga. Còn như cái đất nước mà chim sẻ sắp bị ăn sạch này, chỉ còn lại cóc nhái này, làm gì có đất cho thiên nga dung thân.</p><p>12) Trong xã hội loài người, nếu như thế lực chuyên chế trấn áp quá mạnh, thời gian trấn áp quá lâu, con người sẽ mất dần thú tính trong nhân tính, dễ bảo như gia súc, hoàn toàn mất khả năng chống đối, cúi đầu chịu làm bề tôi cho kẻ khác, hoặc bị tiêu diệt, trở thành địa chỉ khảo cổ, nền văn minh xán lạn một thời của họ chỉ còn thấy trong bảo tàng.</p><p>13) Tiến hóa đã khó, thoái hóa lại càng khó. Chó không thoái hóa thành sói. Chó chỉ có thể biến thành chó tồi, chó lười, chó ngu. Con người cũng thế.</p><p>14) Trong thế giới cạnh tranh quyết liệt để sinh tồn, một dân tộc nếu không có dũng khí và tính cách của loài thú dữ thì không có điểm tựa cho trí tuệ và văn hóa. Tính cách dân tộc một khi đã bạc nhược thì chỉ có cầu thân, đắp thành lũy, đầu hàng chịu thân phận bề tôi và đẻ nhiều như thỏ thì mới mong sống còn.</p><p>15) Trong các cuộc đấu tranh trong lịch sử nhân loại, quả thật người ta đã áp dụng luật sói đối với nhau</p><p>16) Nếu như đứng trên lập trường của sinh mạng lớn mà xét, tộc nông canh ra sức đốt rẫy khẩn hoang vùng biên, phá hoại thảo nguyên và thiên nhiên - sinh mạng lớn khiến sinh mạng nhỏ là con người bị vạ lây, dã man hơn cả dã man ấy chứ. Phương đông và Phương Tây đều nói Trái đất là bà mẹ của nhân loại, chẵng lẽ giết mẹ lại được coi là văn minh?</p><p>17) Đánh giặc mà chỉ dựa vào đất rộng người đông thì không ăn thua. Thắng hay bại còn phải xem anh là sói hay cừu</p>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-6614709236522551752023-12-14T21:36:00.002+07:002023-12-16T08:02:10.740+07:00Trích dẫn trong "Kafka bên bờ biển" (Haruki Murakami)<p> 1) Đâu phải đời ai cũng có ý nghĩa rõ ràng. Điều thực sự quan trọng với một con người, điều thực sự nói lên chân giá trị, là chết như thế nào. So với cách chết, cách sống chả mấy đáng kể. Tuy nhiên, cách sống lại quyết định cách chết.</p><p>2) Ký ức làm ấm lòng ta từ bên trong, đồng thời nó cũng xét nát tim ta</p><p>3) Có một vật tượng trưng cho tự do có thể khiến người ta sung sướng hơn là thực sự đạt được chính cái tự do ấy</p><p>4) Sự vật chẳng bao giờ diễn ra như ta tưởng, nhưng chính như thế cuộc đời mới lý thú và thế mới hợp lý. Nếu đội Chunichi Dragons trận nào cũng thắng thì ai còn thiết xem bóng chày làm gì?</p><p>5) Đằng xa, một tiếng quạ kêu. Trái Đất vẫn tiếp tục quay chậm rãi. Nhưng bên kia những chi tiết ấy của thực tại, có những giấc mơ. Và mỗi người đều đang sống trong giấc mơ của mình.</p><p>6) Có lẽ cậu không rõ điều này, nhưng có độ cong vênh ấy thế giới chúng ta mới thành ba chiều. Nếu cậu muốn mọi thứ lúc nào cũng ngay ngắn thẳng thớn, thì hãy đến sống trong một thế giới kẻ bằng thước góc</p><p>7) Giờ thì cậu biết thế nào là một cơn ghen. Nó như một đám cháy rừng thiêu đốt tim ta</p><p>8) Người ta bị kéo sâu vào bi kịch không phải bởi những khuyết điểm mà bởi những đức tính của mình</p><p>9) Những người coi bộ bình thường và sống một cuộc sống bình thường lại chính là những kẻ ta phải đề phòng</p><p>10) Trong đời mỗi con người, đều có những điểm không đường trở lui. Và trong một số rất ít trường hợp, lại có một điểm không thể tiến thêm chút nào nữa.</p><p>11) Hạnh phúc thì chỉ có một loại nhưng bất hạnh thì đến dưới mọi dạng, mọi cỡ</p><p>12) Nhắm mắt lại cũng chẳng thay đổi được gì. Chẳng có gì biến đi chỉ vì anh không nhìn thấy những gì đang diễn ra. Trên thực tế, tình hình thậm chí sẽ còn xấu đi khi anh mở mắt trở lại. Chúng ta đang sống trong một thế giới như thế đó. Hãy mở to mắt ra. Chỉ có kẻ hèn nhát mới nhắm mắt lại. Nhắm măt, bịt tai đâu có thể làm cho thời gian ngừng lại được</p><p>13) Người ta nhanh chóng mệt mỏi với những thứ không chán, thế nhưng lại không mệt mởi với những thứ gì mới đầu tưởng là chán</p><p>14) Trở thành một con người khác có thể là khó, nhưng lấy một cái tên khác thì dễ ợt</p><p>15) Đôi khi số phận giống như một cơn bão cát nhỏ, cứ xoay chiều đổi hướng liên tục</p>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-54880188460189293222023-09-17T23:36:00.002+07:002023-09-18T22:00:29.082+07:00Trích dẫn trong "1Q84" (Haruki Murakami)<p>1) Cho dù cái chết dẫn đến giải pháp nào đi nữa, đó cũng chỉ là giải pháp dành cho người đã chết ấy thôi</p><p>2) Càng nghĩ đến thời gian, thời gian dường như càng chậm lại</p><p>3) Đây là khoảng trống không thể dùng </p><p>4) Muốn giải thích chuyện không hợp logic một cách logic là cực kỳ khó</p><p>5) - Đây là khoảng cách không thể dùng con số để đo đếm. </p><p>- Giống như khoảng cách giữa lòng người với nhau vậy</p><p>6) Tham vọng đúng mức sẽ khiến con người ta trưởng thành</p><p>7) Một người chết đi, dù hoàn cảnh thế nào thì cũng là chuyện khủng khiếp. Vì thế giới này đột nhiên vỡ ra một lỗ thủng. Chúng ta cần phải bày tỏ lòng thành kính. Bằng không, lỗ thủng ấy sẽ không bao giờ bịt lại được.</p><p>8) Nhược điểm chết người của kẻ theo dõi là ở chỗ hắn không bao giờ nghĩ rằng mình bị theo dõi</p><p>9) Ấm áp và đau đớn đi kèm với nhau. Không chấp nhận đau đớn thì cảm giác ấm áp không thể đến với ta được. Giống như hàng đổi hàng vậy</p><p>10) Người ta không quyết định những chuyện quan trọng nhất dựa vào tỷ lệ phần trăm đâu</p><p>11) Bất kể là ai đi chăng nữa thì cũng đều có khuôn mẫu suy nghĩ và mô thức hành vi cố định, mà chỉ cần có khuôn mẫu có định thì sẽ có được nhược điểm</p><p>12) Tri thức và tài năng xét cho cùng chỉ là công cụ, không đáng để đem ra khoe khoang</p><p>13) Nói cách khác, sống tức là tỏa ra đủ thứ mùi khác nhau</p><p>14) Hễ làm những chuyện không tầm thường thì thế nào chẳng chọc giận một ai đó</p><p>15) Quá nửa số người trên thế gian này không dùng đầu mình để suy nghĩ. Và, càng không suy nghĩ thì lại cầng không chịu lắng nghe người khác nói</p><p>16) Chẳng ai dễ gạt hơn những người tin rằng mình đang phục vụ cho sự nghiệp chính nghĩa</p><p>17) Trên đời này, so với những người làm việc tốt, những kẻ làm trò vớ vẩn đông hơn nhiều lắm</p><p>18) Chẳng ai căm ghét việc nộp thuế hơn những kẻ lắm tiền</p><p>19) Chỉ khi hiểu được sự thực, bất kể đó là sự thực thế nào, con người mới có được thứ sức mạnh chính đáng</p><p>20) Đau đớn, trong nhiều trường hợp, sẽ bị triệt tiêu hoặc giảm nhẹ bởi một nỗi đau khác. Cái gọi là cảm giác xét cho cùng chỉ là tương đối</p><p>21) Nếu không giải thích thì không hiểu, vậy thì có giải thích thế nào cũng không hiểu được</p><p>22) Dẫu cho có nhiệt tình tỉ mỉ viết lại quá khứ như thế nào chăng nữa, mạch chính của hiện tại cũng không thay đổi. Thời gian là thứ có sức mạnh xóa nhòa mọi cải biến của con người, đính chính lại những gì bị con người cưỡng ép đính chính, đưa dòng chảy về nguyên dạng ban đầu. Vài sự thực nhỏ nhặt ít nhiều có thể bị biến đổi, nhưng xét cho cùng, Tengo đi đến đâu cũng chỉ có thể là Tengo mà thôi.</p><p>23) Chết không hề đáng sợ, Aomame tự trấn an mình. Chỉ có bị hiện thực vượt lên trước, bị hiện thực quăng lại phía sau mới đáng sợ mà thôi</p><p>24) Thế giới này chuyển động không phải bằng tiền, mà bằng những gì ta nợ người, những gì người nợ ta</p><p>25) Bán rẻ thời gian và tài năng vì miếng cơm manh áo hằng ngày thì kết quả chẳng bao giờ tốt đẹp đâu</p><p>26) Thế nhưng, có tiền, ta có thể mua thời gian. Chỉ cần muốn thì tự do cũng có thể mua được. Thời gian và tự do, đó là những thứ quan trọng nhất mà con người có thể mua được bằng tiền</p><p>27) Thế giới này chính là cuộc đấu tranh bất tận giữa một ký ức với một ký ức khác ở phía đối nghịch</p><p>28) Dù thế nào, mình chỉ có thể sống cuộc đời như vậy. Không thể trả lại hàng, không thể đổi một cuộc đời mới. Cho dù khác thường ra sao, dị dạng đến mức nào, thì cũng là hình thái hiện hữu của ta, của cái giá thể này</p><p>29) Phàm là những vật hữu hình, không có gì là không dùng tiền để mua được</p><p>30) Bạo lực không hẳn lúc nào cũng có thể nhìn thấy được dưới mắt thường, vết thương không hẳn lúc nào cũng phải nhỏ máu</p><p>31) Lời nói dối sẽ như hòn tuyết lăn, mỗi lúc một lớn. Dối trá cũ sẽ kéo theo dối trá mới, quan hệ giữa những lời dối trá sẽ trở nên phức tạp, và cuối cùng có lẽ tất cả chỉ còn cách bó tay</p><p>32) Không thể không dốc hết những gánh nặng chôn chặt nơi đáy lòng mình với một người nào đó. Bởi, nếu chôn giấu trong lòng để một mình mình gánh, gánh nặng sẽ mau chóng đạt đến giới hạn chịu đựng của con người.</p><p>33) Tình cảm thuần khiết không tỳ vết thực ra là một thứ rất nguy hiểm. Muốn sống với thứ ấy không phải chuyện dễ dàng chút nào. Vì vậy, cô phải ghim chặt tình cảm của mình xuống mặt đất, chắc như là mắc neo cho khinh khí cầu ấy.</p><p>34) Tấm thân xác thịt mới là thần điện thiêng liêng nhất, cần phải giữ gìn cho thân thể luôn trong sạch, không nhuốm bụi trần, không bám phải dù chỉ một vết nhơ. Còn việc nơi đó thờ cúng cái gì, lại là một vấn đề hoàn toàn khác, để sau này suy nghĩ cũng chẳng sao</p><p>35) Con người ít nhiều cũng phải có chút viển vông, không thì khó mà sống nổi</p><p>36) Hễ chỗ nào có khoảng trống để giải thích thì sẽ có chỗ trống cho chính trị và đặc quyền len vào</p><p>37) Nếu bị tấn công mà chỉ biết chịu đựng, chúng ta mãi mái không tiến lên được. Cảm giác bất lực mãn tính sẽ làm mục ruỗng con người</p><p>38) Thế nào cũng tồn tại ở đâu đó một kết thúc như vậy. Chỉ là không chỉ rõ ra đây chính là kết cục mà thôi. Trên bậc thang cuối cùng có bao giờ viết " đây là bậc cuối cùng rồi, xin đừng leo lên nữa" không?</p><p>39) Trên đời này, không có người nào là không thể thay thế. Cho dùng có kiến thức và năng lực siêu phàm như thế nào rồi cũng tìm được người thay thế cho y ở đâu đó. </p><p>40) Vì mình không thuộc về thiểu số bị bài xích, mà đứng về những kẻ bài xích, thế nên ai nấy đều cảm thấy rất yên tâm, thầm nhủ: chà chà, may mà đứa ở phía bên kia không phải mình. Dù là thời đại nào, xã hội nào, tình hình cơ bản đều giống nhau cả. Đứng ở phía đa số thì không cần lo lắng sẽ gặp chuyện phiền phức.</p><p>41) - Tengo, cậu có biết sự khác biệt giữa trực giác và tài hoa là gì không?</p><p>- Không biết</p><p>- Khác biệt ở chỗ, cậu có tài hoa đến mấy cũng chưa chắc đã nhét được đầy cái bụng mình, nhưng chỉ cần có trực giác nhạy bén thì khỏi phải lo không kiếm được bữa cơm</p><p>42) Trong rất nhiều trường hợp, vẻ tự nhiên và sự lịch lãm trong cử động của nét mặt còn thu hút sự chú ý và quan tâm của người khác nhiều hơn sự xấu đẹp của gương mặt trong trạng thái bất động</p><p>43) Đừng để vẻ bề ngoài đánh lừa. Hiện thực lúc nào cũng chỉ có một mà thôi</p><p><br /></p><p><br /></p><p><br /></p>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-45038569275921546182023-08-19T22:22:00.005+07:002023-08-24T22:03:50.579+07:00Trích dẫn trong "Danh nghĩa nhân dân" (Chu Mai Sâm)<p>1) Bây giờ lòng người đáng sợ lắm, có những kẻ chỉ sợ người khác không gặp vận rủi thôi</p><p>2) Hôn nhân xưa nay chưa bao giờ thành công vì sự khoan dung và hiền thục của người phụ nữ</p><p>3) Hào quang và vinh dự có được từ quyền lực cuối cùng rồi sẽ biến mất khi quyền lực biến mất thôi</p><p>4) - Lão Dịch này, tôi đây ngày đêm đều cố gắng, một tấm lòng thành không thẹn với trời xanh</p><p>- Đạt Khanh, xin anh hãy nhớ kỹ, luật pháp chính là trời xanh đấy.</p><p>5) Nhìn họ đi, ngồi trên bàn chủ tịch hội nghị, trên chương trình thời sự, thao thao bất tuyệt, nói rõ là nhiều. Mở miệng ra là nói đến nhân dân, nhưng khi họ lấy danh nghĩa nhân dân ra cao đàm khoát luận như vậy, lại khiến người ta cảm thấy thật châm biếm, đối với họ, nhân dân chỉ là danh nghĩa mà thôi!</p><p>6) Đám khốn kiếp này còn gây nên bao nhiêu nỗi khổ cho người dân nữa? Những kẻ cứ mở mồm ra là nói đến nhân dân, lại coi người dân là thịt là cá ...</p><p>7) Thái bánh bao, ông phải nhớ kỹ, khó khăn đến mấy cũng không thể phá vỡ ranh giới làm người được đâu</p><p>8) Ký ức ngày xưa sở dĩ đẹp đẽ là vì có hiện thực tham chiếu</p><p>9) Chính trị chính là chính trị của người lãnh đạo đứng đầu, anh không dựa sát vào lãnh đạo, không thường xuyên xuất hiện trước mắt lãnh đạo, kế đó biến lãnh đạo đứng đầu thành tài nguyên chính trị của anh, thì anh không có khả năng xuất hiện trong phạm vi khảo sát của cấp tổ chức ấy được.</p><p>10) Chúng ta là công bộc, phải vì nhân dân phục vụ, không thể để người dân nuôi báo cô được. Thế nhưng đạo lý đơn giản vậy, một số cán bộ của chúng ta lại không hiểu được, không những để người dân nuôi báo cô, mà còn gây họa cho người dân nữa, thực khiến người ta đau lòng.</p><p>11) Con người mà, cứ phải đến lúc trắc trở mới hấp thu được bài học, cứ phải đến khi gặp vận rủi mới thể hiện ra bản tính của mình</p><p>12) Anh không muốn đắc tội với phe nhóm nào thì sẽ đắc tội với Đảng và nhân dân</p><p>13) Tình cảm là thứ thuốc màu mãi mãi không phai trong tâm hồn con người, sẽ để lại dấu ấn sâu sắc suốt một đời người</p><p>14) Xin hỏi các vị, cậy vào những cán bộ có tố chất thấp, chuẩn mực đạo đức tồi để lãnh đạo một ban ngành hay một địa phương thì địa phương ấy, ban ngành ấy còn làm tốt được không? Quần chúng nhân dân có mắng chúng ta là lũ mù hay không! Vì vậy, vấn đề nghiêm trọng bây giờ không phải là giáo dục quần chúng, mà là giáo dục cán bộ của chúng ta như thế nào!</p><p>15) Thế nào là đẹp? Thiên hạ thái bình chính là đẹp nhất</p><p>16) Một người muốn giữ cổ phần, trước tiên phải giữ được tính mạng của mình trước đã!</p><p>17) Một khi đã quyết tâm liều mạng, con người ta còn đáng sợ hơn ngọn lửa do xăng dầu bùng lên gấp bội!</p><p>18) Trên quan trường lúc nào cũng thế, bề mặt nói về một sự kiện nào đó, nhưng đằng sau sự kiện ấy bao giờ cũng dính dáng đến những người khác và những sự kiện khác, thậm chí còn có bối cảnh phe phái, xích mích trong quá khứ ...</p><p>19) Làm người phải thẳng thắn, cho dù có phải trả một cái giá nào đó</p><p>20) Con người ta, hễ gỡ cặp kính xuống là liền lộ ra bản tưởng, vẻ cáu kỉnh và phẫn nộ thể hiện ra trên gương mặt không thể nào che dấu nổi.</p><p>21) Người trần mắt thịt không thể thấy được thế giới bên trên tầng mây dày đặc, cũn không thể nhìn thấy những chỗ tối tăm ẩn dấu bên dưới ánh mặt trời</p><p><br /></p>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-87925370406794459042023-08-07T22:49:00.001+07:002023-08-24T22:05:26.804+07:00Trích dẫn trong "Tội ác và hình phạt" (F. M. Dostoyevsky)<p> 1) Phàm muốn hiểu ai thì phải tiếp xúc với người ta một cách từ tốn và thận trọng mới khỏi sa vào những định kiến sai lầm mà sau này sẽ rất khó uốn nắn và tẩy bỏ.</p><p>2) Ông có hiểu không, thưa ông, ông có hiểu không biết đi đâu nữa nghĩa là như thế nào không, vì phàm đã là người tất phải có một nơi nào để mà đi chứ</p><p>3) Lý trí không được việc thì ma quỷ làm thay</p><p>4) Miễn sao được sống, sống và sống! Sống thế nào cũng được, miễn là sống! Đúng quá! Trời ơi, đúng quá đi mất! Con người thật hèn mạt! Và hèn mạt thay kẻ nào vì thế mà bảo con người hèn mạt.</p><p>5) Chỉ riêng trí thông minh thôi thì chưa đủ để hành động một cách thông minh</p><p>6) Nhân tính là một tấm gương, một tấm gương trong suốt nhất! Hãy nhìn vào gương mà thưởng ngoạn, thế đấy!</p><p>7) Tính tự hào của người nghèo khiến nhiều người đem hết những đồng cô-pếch cuối cùng còn dành dụm được ra tiêu pha, vào những lễ nghi bắt buộc cho mọi người trong xã hội, không trừ một ai, cố hết sức làm sai cho khỏi thua kém người ta và để cho người ta khỏi chê cười</p><p>8) Ai có một tinh thần vững mạnh thì kẻ đó chính là chúa tể của họ! Ai có thừa quả cảm, thì kẻ đó có lý đối với họ. Ai có gan nhổ toẹt vào tất cả, thì kẻ ấy là người cầm cân nảy mực cho họ, và ai táo bạo hơi cả, thì kẻ ấy có lý hơn cả? Xưa nay vẫn thế và mãi mãi sau này vẫn thế! Chỉ kẻ nào mù mới không nhìn ra thôi!</p><p>9) Quyền lực chỉ vào tay kẻ nào dám cúi mình xuống nắm lấy nó. Ở đây có một điều kiện duy nhất: Chỉ cần đủ gan dạ.</p><p>10) Cái thủ đoạn lớn nhất và công hiệu nhất để chinh phục một trái tim phụ nữ, một thủ đoạn chưa từng đưa lại thất bại cho ai bào giờ và có tác dụng quyết định đối với mọi người không trừ một ai. Đó là một thủ đoạn rất thông thường: nịnh hót. Trên đời không có gì khó bằng cương trực, và không có gì dễ cho bằng nịnh hót. Nếu trong thái độ cương trực có chen vào dù chỉ một nét giả tạo hết sức nhỏ nhặt, thì lập tức sẽ gây ra một ấn tượng lạc điệu rồi sẽ sinh ra vỡ lở to chuyện. Còn nịnh hót thì dù có giả dối từ đầu chí cuối cũng vẫn dễ chịu và người nghe cũng vẫn không khỏi thích thú; tuy đó là một cảm giác thích thú thô lậu, nhưng dù sao cũng vẫn là cảm giác thích thú. Và dù cách nịnh hót có thô thiển đến đâu chăng nữa, thì ít nhất trong đó thế nào cũng có một phần có vẻ đúng sự thật. Đối với trình độ nào và tầng lớp nào trong xã hội cũng thế thôi. Dùng cách nịnh hót thì dù là một ni cô trong đền Vexta cũng hủ hóa được. Còn những người bình thường thì chẳng cần nói làm gì nữa.</p><p>11) Mỗi người phải tự xoay xở cho mình và kẻ nào biết tự lừa dối mình hơn cả thì kẻ ấy sống vui vẻ hơn cả</p>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-34882555673859603492023-08-05T09:32:00.008+07:002024-01-25T18:47:26.444+07:00Bộ tài liệu ôn thi HSG toán cấp THPT dành cho học sinh trung bình - khá<p>Tài liệu ôn thi HSG trên mạng internet cũng như xuất bản phẩm rất đa dạng. Tuy nhiên đa phần các tài liệu đó quá khó với đối tượng học sinh ở vùng khó khăn. Sau nhiều năm công tác tại vùng kinh tế xã hội đặc biệt khó khăn tỉnh Lạng Sơn, với đối tượng học sinh còn yếu, tôi đã tích lũy được chút kinh nghiệm ôn thi HSG cho đối tượng các em học sinh có sức học trung bình khá. Từ đó tôi đã biên soạn được bộ tài liệu ôn thi để sử dụng và đã thu được một vài thành công nhất định, dù còn khá khiêm tốn. Tôi sẵn sàng chia sẻ bộ tài liệu này với bạn đọc.</p><p>Bộ tài liệu ôn thi HSG với đối tượng học sinh khá gồm có 5 chuyên đề</p><p>1) Phương trình và hệ phương trình</p><p>- Giá: 400.000VNĐ</p><p>- Review <a href="https://drive.google.com/file/d/17nrkUAoTBxH56iAejHJCgDROBqpAkQ7J/view?usp=sharing" target="_blank">mục lục</a></p><p>2) Tổ hợp, xác suất</p><p>- Giá: 400.000VNĐ</p><p>- Review <a href="https://drive.google.com/file/d/1UAL2GC8EKSS31mBN77s-vOkrz8oPxkh2/view?usp=sharing" target="_blank">mục lục</a></p><p>3) Dãy số, giới hạn</p><p>- Giá: 400.000VNĐ</p><p>- Review <a href="https://drive.google.com/file/d/1qyEo_ugm_KOFowSmsgE1ZMmhEyWLCUUX/view?usp=sharing" target="_blank">mục lục</a></p><p>4) Ứng dụng của đạo hàm</p><p>- Giá: 400.000VNĐ</p><p>- Review <a href="https://drive.google.com/file/d/1Q7mfnaqWyx33sOSpFn39ZfuHbuLcvj0l/view?usp=sharing" target="_blank">mục lục</a></p><p>5) Hình học không gian</p><p>- Giá: 400.000VNĐ</p><p>- Review <a href="https://drive.google.com/file/d/1WECE2WFCOeufvS-Gy0jk1VHjyE-XKF1T/view?usp=drive_link" target="_blank">mục lục</a></p><p>6) Trọn bộ cả 5 chuyên đề: 1.500.000 VNĐ</p><p><br /></p><p>Bạn đọc quan tâm có thể liên hệ với tôi qua Zalo: 0388.568.808</p>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-89908498386697373642023-08-05T09:00:00.006+07:002023-08-05T09:01:50.438+07:00Có bao nhiêu hoán vị khác nhau trong đó các chữ số giống nhau không đứng cạnh nhau.Bài toán: Có bao nhiêu hoán vị khác nhau từ chữ: TOANHOCTUOITRE, trong đó các chữ số giống nhau không đứng cạnh nhau.<div><br /></div><div>Lời giải</div><div><div>Gọi: </div><div>$\mathsf{S}$ là tập hợp tất cả các cách sắp xếp khác nhau.</div><div>$\mathsf{T}, \mathsf{O}$ lần lượt là tập hợp các cách sắp xếp các chữ $T, O$ đứng cạnh nhau; </div><div>$\mathsf{T}_2, \mathsf{O}_2$ lần lượt là tập hợp các cách sắp xếp 2 chữ $T, O$ đứng cạnh nhau; </div><div>$\mathsf{T}_3, \mathsf{O}_3$ lần lượt là tập hợp các cách sắp xếp 3 chữ $T, O$ đứng cạnh nhau</div><div>$\mathsf{W}$ là tập hợp tất cả các cách sắp xếp hai chữ cái giống nhau đứng cạnh nhau.</div><div><br /></div><div>Vì có đúng 14 chữ cái, trong đó có 3 chữ $T$, 3 chữ $O$, nên $n(\mathsf{S})=\frac{14!}{3!.3!}$.</div><div><br /></div><div>Để ba chữ $T$ đứng cạnh nhau, ta chỉ cần coi cụm $TTT$ là một chữ cái. Ta còn 12 chữ cái. Khi đó $n(\mathsf{T}_3)=\frac{12!}{3!}$. </div><div>Tương tự $n(\mathsf{O}_3)=\frac{12!}{3!}$.</div><div>Để hai chữ $T$ đứng cạnh nhau ta chỉ cần coi cụm $TT$ là một chữ cái. Ta còn 13 chữ cái. Khi đó $n(\mathsf{T}_2)=\frac{13!}{3!}$. </div><div>Tương tự $n(\mathsf{O}_2)=\frac{13!}{3!}$.</div><div>Vậy</div><div>$$n(\mathsf{O})= n(\mathsf{O}_2)-n(\mathsf{O}_3)= \frac{13!}{3!}-\frac{12!}{3!}=2.12!=n(\mathsf{T}).$$</div><div>Để hai chữ $T$ đứng cạnh nhau và hai chữ $O$ đứng cạnh nhau, ta chỉ cần coi các cụm $TT$, $OO$ là các chữ cái. Ta còn 12 chữ cái. Khi đó $n(\mathsf{T}_2 \cap \mathsf{O}_2)=12!$. </div><div>Tương tự </div><div>$$n(\mathsf{T}_3 \cap \mathsf{O}_3)=10!; \quad n(\mathsf{T}_2 \cap \mathsf{O}_3)=n(\mathsf{T}_3 \cap \mathsf{O}_2)=11!.$$</div><div>Do đó</div><div>\begin{align*} n(\mathsf{T}\cap \mathsf{O})&=n(\mathsf{T}_2\cap \mathsf{O}_2)-n(\mathsf{T}_3\cap \mathsf{O}_2)-n(\mathsf{T}_2\cap \mathsf{O}_3)+n(\mathsf{T}_3\cap \mathsf{O}_3) \\&=12!.-2.11!.+10!=111.10!\end{align*}</div><div>Theo nguyên lý bù trừ, ta có:</div><div>\begin{align*}n(\mathsf{W}) &=& n\left (\mathsf{T}\cup\mathsf{O}\right ) \\& =& n\left (\mathsf{T}\right )+n\left (\mathsf{O}\right ) -n\left (\mathsf{T}\cap\mathsf{O}\right ) \\&=& 2.2.12!-111.10!=417.10!\end{align*}</div><div>Vậy số hoán vị cần tìm là</div><div>$$n=n(\mathsf{S})-n(\mathsf{W})=908409600$$</div><div><br /></div><div><br style="background-color: white; color: #222222; font-family: "Helvetica Neue", Arial, Verdana, sans-serif; font-size: 14px;" /></div></div>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-30375444480127989762023-08-02T15:02:00.000+07:002023-08-02T15:02:44.037+07:00Em không thích môn Giải tích hàm<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Các bạn đọc giả yêu quý!<br />Hiện nay, có một số trang blog cá nhân và diễn đàn, mạng xã hội đã copy bài thơ này của tôi mà không ghi tên tác giả. Nếu bạn đọc gặp lại bài thơ này của tôi ở các trang đó, xin hãy nhắc nhở họ ghi rõ tên tác giả Hoàng Ngọc Thế. Xin cảm ơn các bạn.<br /><br />Em không thích môn <em>Giải tích hàm</em></span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">(Thầy đừng nghĩ em lười học</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Bài giảng của thầy hàng tuần em vẫn đọc</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Cũng lờ mờ hiêu hiểu đấy thầy ơi).</span><br /><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Em ghét môn này bởi một chuyện nhỏ thôi</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Cô nhóc bạn em nhìn thầy rất lạ</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Thầy thấy không, mắt nó long lanh quá</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">(Lại bắt đầu mơ mộng rồi đây!)</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif"><br /></span>
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif"><em>Mêtric</em> không long lanh (thầy công nhận không thầy)</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif"><em>Banach</em>, <em>Hilber</em>t có gì mà mơ mộng</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif"><em>Các nguyên lý</em> của thầy, nó hiểu mông lung lắm</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Vì điều gì mà say đắm thế kia.</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif"><br /></span>
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Chẳng có sự <em>gián đoạn</em> nào trong mắt nó đam mê</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Thầy vẫn bảo thế là <em>liên tục</em></span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Em nhớ lắm (vì bài này em thuộc)</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif"><em>Liên tục</em> tức là <em>bị chặn</em> đấy thôi.</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif"><br /></span>
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif"><em>Định lý 3 mệnh đề</em> còn đúng chứ thầy ơi</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Sự <em>liên tục</em> kia vì sao không <em>bị chặn</em></span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">(Em thưa điều này mong thầy đừng giận)</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Ánh mắt của thầy cũng... <em>tương tự</em> phải không?</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif"><br /></span>
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif"><em>Giải tích hàm</em> mỗi lúc một mênh mông</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Tiết học chiều nay thêm thấy mình lạc lõng</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Em, nó bây giờ chắc xa nhau nhiều lắm</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">Chẳng <em>ánh xạ</em> nào <em>co</em> về lại gần nhau</span><br />
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif"><br /></span><div dir="auto" style="background-color: white; color: #050505; font-size: 15px; white-space-collapse: preserve;"><span style="font-family: inherit;">Ôi "anh thầy" chẳng có lỗi chi đâu</span></div><div dir="auto" style="background-color: white; color: #050505; font-size: 15px; white-space-collapse: preserve;"><span style="font-family: inherit;"><i>Banach</i>, <i>Hilbert</i> chẳng làm chi lên tội…</span></div><div dir="auto" style="background-color: white; color: #050505; font-size: 15px; white-space-collapse: preserve;"><span style="font-family: inherit;">Khó hiểu làm sao trái tim nóng hổi</span></div><div dir="auto" style="background-color: white; color: #050505; font-size: 15px; white-space-collapse: preserve;"><span style="font-family: inherit;">Và sự ấm đầu kẻ học toán đang yêu</span></div>
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif"><br /></span>
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif">(Hoàng Ngọc Thế - SV K30C Toán ĐHSP Hà Nội 2)</span><div><br />
<div style="text-align: justify;">
<span face="Arial, Helvetica, sans-serif"> Bài thơ này mình làm hồi học kì I năm thứ tư. Ban đầu là định trêu con Phương chip. Hôm ấy, học Giải tích hàm, thầy Tuyên dạy. Thầy ấy vốn là sinh viên K27 (chỉ hơn chúng tôi 3 tuổi), năm ngoái mới chào là anh, năm nay lại chào là thầy. Nói chung là cũng đẹp trai. Lại có tài nữa, mấy giải Olympic Sinh viên toàn quốc cơ mà. Gặp những anh như thế, con gái đứa nào chả thích. Phương chip chả học hành gì, ngồi làm thơ tặng thầy. Làm xong, Chip đưa cho mình. Bài thơ cũng hay. Mình và Chip làm được bài thơ nào hay mang cho nhau đọc. Mình đọc xong bài thơ của chip thì viết được khổ thứ nhất của bài thơ này...</span></div>
<div style="text-align: justify;"><br /></div>
</div>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com9tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-44302116295477445842023-06-05T15:13:00.002+07:002023-06-05T15:13:31.136+07:00Thi TN THPT môn toán - Đề tự luyện số 8<iframe width="100%" height="900" src="https://azota.vn/de-thi/gxk4re" title="Marathon vòng 7" frameborder="0" allow="accelerometer;autoplay;clipboard-write;encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen> </iframe>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-33091940273083692112023-05-31T11:15:00.004+07:002023-05-31T11:15:21.295+07:00Thi TN THPT môn toán - Đề tự luyện số 7<iframe width="100%" height="900" src="https://azota.vn/de-thi/qgw9ik" title="Luyện đề 1" frameborder="0" allow="accelerometer;autoplay;clipboard-write;encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen> </iframe>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-88608735873250520612023-05-30T11:42:00.005+07:002023-05-30T11:42:46.350+07:00Thi TN THPT môn toán - Đề tự luyện số 6<iframe width="100%" height="900" src="https://azota.vn/de-thi/bepgbn" title="TEST1.pdf" frameborder="0" allow="accelerometer;autoplay;clipboard-write;encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen> </iframe>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-44683655426135514382023-05-30T11:40:00.004+07:002023-05-30T11:40:22.381+07:00Thi TN THPT môn toán - Đề tự luyện số 5<iframe width="100%" height="900" src="https://azota.vn/de-thi/bk22kw" title="L5.pdf" frameborder="0" allow="accelerometer;autoplay;clipboard-write;encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen> </iframe>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-30085009561873673432023-05-30T11:37:00.003+07:002023-05-30T11:37:31.236+07:00Thi TN THPT môn toán - Đề tự luyện số 4<iframe width="100%" height="900" src="https://azota.vn/de-thi/bnqqbm" title="Round7" frameborder="0" allow="accelerometer;autoplay;clipboard-write;encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen> </iframe>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-13342145593002190622023-05-30T11:35:00.002+07:002023-05-30T11:35:16.619+07:00Thi TN THPT môn toán - Đề tự luyện số 3<iframe width="100%" height="900" src="https://azota.vn/de-thi/te2iad" title="Round8.pdf" frameborder="0" allow="accelerometer;autoplay;clipboard-write;encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen> </iframe>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-58756066064046368942023-05-30T11:32:00.004+07:002023-05-30T11:32:48.648+07:00Thi TN THPT môn toán - Đề tự luyện số 2<iframe width="100%" height="900" src="https://azota.vn/de-thi/6rlnjt" title="THU2022L2-LE.pdf" frameborder="0" allow="accelerometer;autoplay;clipboard-write;encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen> </iframe>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-75967437721846632352023-05-30T10:14:00.002+07:002023-05-30T11:30:51.084+07:00Thi TN THPT môn toán - Đề tự luyện số 1<iframe width="100%" height="900" src="https://azota.vn/de-thi/w2ouks" title="THU2022L2-CHAN.pdf" frameborder="0" allow="accelerometer;autoplay;clipboard-write;encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen> </iframe>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-71706322538640000732023-05-14T21:16:00.006+07:002023-05-14T21:16:37.286+07:00Trích dẫn trong "1984" (George Orwell)<p> 1) Hậu quả của bất kỳ hành động nào cũng nằm ngay chính trong hành động đó</p><p>2) Tội tư tưởng không kéo theo án tử hình. Tội tư tưởng chính là án tử hình</p><p>3) Quá khứ bị xóa bỏ, khi việc xóa bỏ đã bị quên đi thì dối trá trở thành sự thật.</p><p>4) Một điều hiển nhiên, một điều giản dị, một điều đúng đắn cần phải được bảo vệ. Chân lí bao giờ cũng là chân lý, hãy giữ vững như thế.</p><p>5) Tự do là tự do phát biểu rằng hai cộng hai là bốn. Nếu điều này được đảm bảo thì mọi việc khác sẽ tự đến.</p><p>6) Người ta dễ dàng giả vờ làm người có lí tưởng trong khi chẳng hiểu lí tưởng là gì.</p><p>7) Trong triết học, tôn giáo, đạo đức hoặc chính trị, hai cộng hai có thể là năm, nhưng trong thiết kế khẩu súng hoặc cái máy bay thì hai cộng hai dứt khoát phải bằng bốn</p><p>8) Càng hiểu nhiều thì càng lắm ảo tưởng; càng thông minh thì càng ít tỉnh táo</p><p>9) Thật và giả luôn luôn tồn tại, nếu ta bám chặt vào sự thật, dù cho có phải chống lại cả thế gian thì ta vẫn không phải một người điên</p><p>10) Muốn trở thành người sáng suốt, anh phải trở thành người khiêm tốn trước đi đã</p>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-46726097353757339102023-05-02T22:27:00.005+07:002023-05-02T22:27:57.227+07:00Trích dẫn trong "Không gia đình" (Hector Malot)<p> 1) Người ta không ngủ theo mệnh lệnh. Người ta chỉ ngủ khi buồn ngủ và khi trong lòng yên tĩnh.</p><p>2) Chao ôi! Cái nhà thân yêu của ta ơi! Khi ta bước chân qua ngưỡng cửa để xa mày, ta thấy hình như rứt ruột để lại.</p><p>3) Có những lúc trái tim thấy rõ hơn và xa hơn những con mắt tinh anh nhất</p><p>4) Ở đời đôi khi cái bề ngoài cũng cần thiết đấy. Việc đó đáng buồn nhưng biết làm sao được!</p><p>5) Anh hãy cho tôi xem con chó của anh, tôi sẽ nói anh biết anh là người như thế nào cho mà coi. Chó của tên côn đồ là chó vô lại. Chó của đứa ăn sương là chó trộm cắp. Người cộc cằn thì chó thô lỗ. Người nhã nhặn thì chó đáng yêu.</p><p>6) Có những đứa trẻ chỉ có mỗi một việc là học, thế mà vẫn cứ kêu ca là không có thì giờ học bài. Tuy nhiên phải thừa nhận rằng trong học tập có điều quan trọng hơn thì giờ: đó là sự chuyên tâm. Dành nhiều thì giờ để học bài cũng không làm cho bài học in sâu vào tâm trí. Tập trung tư tưởng mới làm cho ta đạt kết quả ấy.</p><p>7) Trái tim của một con chó cũng dễ cảm kích như trái tim của một chú bé con.</p><p>8) Khi mọi việc yên ổn thì ta cứ cặm cụi đi con đường của ta, không thèm quan tâm đến những kẻ cùng đi với ta. Nhưng khi mọi việc đều chẳng ra gì, khi ta cảm thấy đương gặp bước gian truân, nhất là khi ta đã già nua không tin tưởng ở ngày mai nữa thì ta cần tựa vào những người quanh ta. Ta thấy hết sức sung sướng được thấy có họ bên cạnh mình.</p><p>9) Nghịch cảnh ở chỗ người ta phải xa nhau vào những giờ phút người ta mong dịch lại gần nhau nhất.</p><p>10) Gian khổ mà cùng chung chịu thì cũng thấy đỡ gian khổ đi nhiều</p><p>11) Ôi! Cái thứ ngôn ngữ của miệng lưỡi có nghĩa lý gì đâu bên cạnh ngôn ngữ của khóe mắt! Ôi! Những lời những tiếng so với cái trông cái nhìn bây giờ tôi mới thấy nó nhạt nhẽo làm sao</p><p>12) Sáu tháng thì lâu quá khi người ta yêu nhau. Sáu tháng, ôi sáu tháng đằng đẵng!</p><p>13) Còn gì sung sướng hơn, còn gì êm dịu hơn trong tình bạn khi cảm thấy chắc chắn rằng người mình yêu quý cũng lại rất yêu quý mình?</p><p>14) Dạo nhạc cho công chúng nghe để lấy tiền thì có sơ suất một chút cũng chả sao, còn đánh đàn để đền ơn người ta thì phải cố gắng hết sức mình.</p><p>15) Vì bạn mà nhận đòn thì đòn có đau đâu</p>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-79464145510590960652023-04-10T18:13:00.004+07:002023-04-10T18:13:56.968+07:00Lặng thinhDự giờ ngồi cạnh người xưa<div>Đêm thu trở lại giữa trưa mùa hè</div><div>Đêm xưa kể chuyện nhau nghe</div><div>Trưa nay lạc giữa bộn bề lặng thinh</div>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-18610388968772779262023-03-22T21:27:00.000+07:002023-03-22T21:27:56.221+07:00Trích dẫn trong "Hội chợ phù hoa" (William Makepeace Thackeray)<p>1) Trời sinh ra con người ta dù yếu đuối đến mấy cũng có khả năng thống trị một kẻ nào khác trên đời.</p><p>2) Chúng ta có thể đếm được hàng trăm người thuộc loại sang trọng, nghĩa là bận quần áo may cực khéo; nhưng chúng ta chỉ có thể tìm được khoảng chục người gọi là có tư cách đáng trọng.</p><p>3) Tôi thì chỉ thèm được mua kim cương tặng em. Kim cương quý đến đâu đối với em cũng chưa xứng đáng.</p><p>4) Xin bạn nào có em gái hoặc con gái chưa ở riêng hãy nhớ lại xem, có phải cái bọn đàn ông đang muốn lọt vào mắt xanh của người nhà bạn, đối với bạn hết sức lễ độ không.</p><p>5) Chúng ta có thể mặc sức nói xấu tàn tệ một người nào đó, tha hồ gọi hắn là cái gì cũng được ... nhưng có cần vì thế mà treo cổ hắn lên không? Không. Găp hắn ta vẫn bắt tay như thường.</p><p>6) Tất cả sẽ trở thành vô nghĩa, nếu thiên hạ ai cũng hành động theo những nguyên tắc ngu ngốc của mình và nhất định tránh mặt kẻ bị mình ghét bỏ. May thay, vì ta vẫn còn chút lòng từ thiện và nể ngang đối với nhau, nên cuộc đời vẫn tạm trôi xuôi được.</p><p>7) Người ta vẫn bảo rằng các vị đáng giá trong chốn thâm nghiêm kín cổng cao tường cũng chẳng sung sướng hơn bọn cùng đinh lang thang ở ngoài mấy tí</p><p>8) Chính những kẻ làm tội đàn bà nhiều nhất lại được họ đối đãi tốt nhất ... vì trời sinh ra đàn bà vốn nhút nhát nhưng nanh nọc, kẻ nào tỏ ra quỵ lụy với họ, lập tức bị hành hạ ngay</p><p>9) Người ta vẫn bảo rằng ghét người Ai-len nhất lại chính là người Ai-len, cho nên bọn bạo chúa của phụ nữ cũng chính là cánh đàn bà với nhau</p><p>10) Ta có thể tin chắc rằng kẻ nào bị cả loài người đối xử không ra gì, nhất định hoàn toàn xứng đáng với cách đối đãi như vậy.</p><p>11) Cuộc đời là một tấm gương soi, nó phản chiếu lại chính bộ mặt của kẻ ngó vào. Cau mặt với nó, nó sẽ cau mặt giả với ta ngay; và cười với nó, nó sẽ thành ngay người bạn vui tính tốt bụng của ta; các bạn thanh niên hãy xem đó mà lựa chọn</p><p>12) Thử hỏi tại sao bọn gái trẻ hay đi lượn phố, nếu không phải vì họ có ước vọng cao quý được làm mẹ? Ai lùa họ tụ tập hàng đàn tại những bể bơi? Ai bắt họ khiêu vũ đến năm giờ sáng suốt mùa đông? </p><p>13) Đám mày râu chúng ta vốn rất ưa được tán tụng, lại cũng rất cầu kỳ trong cách phục sức, rất kiêu ngạo về những ưu điểm của bản thân, rất quan tâm đến sự hấp dẫn của chính mình, có kém gì bất cứ cô gái đỏm dáng nào trên đời này đâu?</p><p>14) Nếu người ta nghèo, không đủ tiền nuôi người ở, thì dẫu xưa nay vẫn quen thói đài các cũng đành phải quét nhà lấy vậy</p><p>15) May mắn thay, mấy cô gái cũng ít khi phải trực tiếp dùng đến khả năng của mình. ... Chỉ cần họ ngỏ ý một chút thôi, lập tức đàn ông quỳ ngay gối xuống rồi, đẹp hay xấu cũng chằng khác gì nhau</p><p>16) Hai cô thiếu nữ đang coi nhau như chị em ruột. Mấy cô gái chưa chồng bao giờ chà thế, miễn là họ chỉ sống chung với nhau độ mươi ngày.</p><p>17) Trong đời sống hàng ngày, chẳng đã từng có những chương bé nhỏ, hình như không có nghĩa lý gì, song thật ra đã ảnh hưởng đến cả đoạn sau của cuộc đời chúng ta đấy sao?</p><p>18) Đi đến những chỗ sang trọng ta cũng phải biết ăn nói lịch sự ... nhưng khi đã trở về những nơi thôn quê lặng lẽ thì ta nên yên lặng. Trong một cái thùng giặt mà lại có bão táp thì thực là vô lý. Những chuyện ấy ta dành để cho đại dương hùng vĩ và đêm tối quạnh hiu.</p><p>19) Nếu họ tốt, xin được phép mến yêu và bắt tay họ; nếu họ tồi, xin được phép che tay áo mà cười; còn nếu chúng đểu quá thì xin được dùng những tiếng thô bạo nhất mà sự lễ độ có thể cho phép để chửi vào mặt chúng</p><p>20) Trong hội chợ phù hoa, một địa vị và một cái xe tứ mã vẫn là những thứ đồ chơi quý báu hơn là hạnh phúc.</p><p>21) Nhờ có cái tài khoản ở nhà băng mà giá trị một bà quý tộc già được tăng thêm bao nhiêu phần. Nếu bà ấy lại là một người thân của ta thì những thói xấu của bà ấy đối với ta cũng trở thành đáng yêu biết bao; thật là một bà cụ già nhân hậu, tốt bụng</p><p>22) Nếu bạn và em bạn ăn ở với nhau tốt thì em bạn làm gì hà tất bạn phải chú ý; song nếu hai người xích mích với nhau thì ngay việc em bạn đi, về, bạn cũng rõ, y như bạn là mật thám theo dõi vậy</p><p>23) Trong một "vụ" yêu nhau, phải có hai bên: một bên yêu, một bên thì hạ cố chịu để cho người ta yêu mình. Tình yêu có thể là ở phía đàn ông, mà cũng có thể là ở phía đàn bà. </p><p>24) Rất có thể một anh chàng si tình nào đó đã nhầm lẫn, thấy vô tình tưởng là e lệ, trong sự đần độn lại ngỡ là tính nhút nhát của gái trinh, gặp người ngốc nghếch lại yên trí là kín đáo dịu dàng, tóm lại, trông gà cứ nghĩ là cuốc.</p><p>25) Cũng có thể một bạn nữ nào đó đã khoác cho con lừa tấm áo huy hoàng lộng lẫy theo trí tưởng tượng, kính phục sự ngu xuẩn của nó như là tính giản dị cao thượng, thờ phụng thói ích kỷ của nó cói như thái độ của kẻ cao sang kiêu hãnh, lầm sự đần độn của nó với sự sang trọng đường bệ.</p><p>26) Nếu như thiên hạ bao giờ cũng tính toán cẩn thận khi lấy vợ lấy chồng, thì việc phát triển dân số đến đình lại mất</p><p>27) Thắng lợi bao giờ cũng đến chậm chạm, nhưng tai họa thì bao giờ cũng xô tới sau lưng nhanh như cơn lốc</p><p>28) Một khi đã dính đến chuyện tiền nong thì không những người bạn thân nhất đời, những người lương thiện nhất đời cũng sẵn sàng nghi ngờ buộc tội nhau là bất lương</p><p>29) Khi đau ốm nhớ lại bao bữa tiệc ê hề cao lương mỹ vị đã được hưởng cũng không thể yêu đời được, quần áo lộng lẫy và những buổi dạ hội tưng bừng cũng không thể an ủi nhiều lắm những sắc đẹp tàn phai</p><p>30) Tôi thách người nào dám bảo rằng không thấy hai tiếng "giàu có" có ý nghĩa trang trọng, nghe rất thú vị; và tôi thách cả bạn nữa, nếu người ngồi ăn cạnh bạn có nửa triệu bạc, đố bạn không nhìn anh ta với đôi chút thiện cảm đấy</p><p>31) Mãnh lực diệu kỳ của tình bạn biến được kẻ nhút nhát thành can đảm, người e lệ thành bạo dạn, kẻ lười biếng thành năng động và người xốc nổi trở thành điềm tĩnh và khôn ngoan.</p><p>32) Ở đời có người phụ nữ nào lại bất bình vì cuộc tình duyên lãng mạn</p><p>33) Sau những chiến thắng về mặt quân sự, thì chiến thắng trong ái tình vẫn là nguồn kiêu hãnh đối với đàn ông; nếu không tại sao mấy cậu học sinh vẫn huênh hoang khoe gái mê mình, và Don Juan lại trở thành bất hủ.</p><p>34) Từ cổ chí kim, sức khỏe và lòng dũng cảm vẫn là đề tài quen thuộc của văn chương; và kể từ câu chuyện thành Troy đến nay, thi ca vẫn ưa chọn nhân vật trung tâm là một chiến sĩ. Tôi băn khoăn tự hỏi có lẽ vì người đời đều hèn nhát cả, nên thiên hạ mới xưng tụng sự can đảm đến như vậy, và mới đề cao sự dũng cảm trong trận mạc trên mọi đức tính khác để mà đền đáp và phụng thờ chăng.</p><p>35) Giả sử ta biết rõ đám thân bằng cố hữu nghĩ về ta thế nào, có nhẽ chúng ta đến sẵn sàng vui vẻ từ giã cõi đời này mất</p><p>36) Giữa tiếng hò hét ồn ào vui vẻ của bản nhạc hợp tấu chiến thắng, tiếng than khóc của những người vợ góa và tiếng nức nở của những người mẹ hiền chìm đi, không nghe thấy nữa.</p><p>37) Chiến tranh đồi đàn ông góp máu, và đàn bà thì phải góp nước mắt</p><p>38) Biết cầm một cái gậy bi-a cho khéo cũng công phu chẳng khác gì người cầm bút vẽ, thổi sáo hoặc đánh kiếm</p><p>39) Những bó hoa thơm không dành làm vốn cho tương lai được, mà các thứ đồ chơi lặt vặt, khăn tay thêu hoa và bao tay bằng da dê nào có gặm ra mà ăn được đâu.</p><p>40) Nếu như bọn khù khờ thành đạt, nếu bọn bất lương kiếm được lắm tiền, và nghiễm nhiên tọa hưởng những thứ lẽ ra dành riêng cho những kẻ tài năng và đạo đức nhất trong chúng ta thì ta cũng chẳng nên coi trọng những bổng lộc và thú vui trong Hội chợ phù hoa làm gì, và rất có thể ...</p><p>41) Cho dù một người phụ nữ có khôn ngoan và trong trắng như Minerva đi nữa nếu mặt mũi tầm thường, chúng ta cũng ít thèm để ý. Trước đôi mắt sáng của người đẹp, hỏi có sự điên rồ nào ta không tha thứ được? Lời nói ngu ngốc nhất thốt ra từ đôi môi đỏ thắm với giọng nói dịu dàng cũng hóa ra dễ nghe. Cho nên các bà hễ đã có sắc đẹp lẽ tất nhiên phải ngốc nghếch.</p><p>42) Nhưng ai hiểu thấu bụng dạ đàn bà, hẳn biết rằng họ không dễ dàng tha thứ, và càng thấy kẻ thù nhục nhã, họ càng sướng.</p><p>43) Được coi là còn trẻ, kể cũng thú đấy, nhưng bốn mươi sáu tuổi đầu mà cứ bị coi là trẻ con thì cũng hơi nhục</p><p>44) Nếu tính cả những ý nghĩ bậy bạ trong đầu thì chưa chắc người đời ai đã tốt hơn ai</p><p>45) Một cuộc sống sung túc nếu không khiến được người ta thực sự lương thiện, ít nhất cũng giữ cho người ta khỏi làm bậy</p><p>46) Sự hối hận của người đời là một tình cảm mong manh nhất ... Vừa thức tỉnh trong ta, đã dễ bị bóp chết nghẹt rồi, mà ở một số người, nó lại không thức tỉnh bao giờ hết</p><p>47) Nói đến trả nợ, ai mà không cảm thấy khó khăn</p><p>48) Có những ông chồng trời sinh ra để không biết gì, hoặc để biết rất ít. Và hầu hết các bà vợ trời sinh ra cũng để bịt mắt chồng con</p><p><br /></p><p><br /></p>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-81063707618885426312023-02-26T11:26:00.001+07:002023-02-26T21:12:54.302+07:00Hỏi thế gian tình ái là chi<p><br /></p><p>Thầy Tùng bảo tình yêu là văn học</p><p>Kim Trọng, Thúy Kiều</p><p>Hạnh phúc</p><p>Chia ly</p><p><br /></p><p>Thầy Huân bảo tình yêu là đạo đức</p><p>Đồng điệu tâm hồn</p><p>Tôn trọng sẻ chia </p><p><br /></p><p>Thầy Thế bảo tình yêu là toán học</p><p>Vô cực </p><p>Vuông tròn</p><p>Duy nhất</p><p>Ước chung</p><p><br /></p><p>Cô Trang bảo tình yêu là địa lý</p><p>Cao núi</p><p>Dài sông</p><p>Cơn bão mùa hè</p><p><br /></p><p>Cô Thùy bảo tình yêu là lịch sử</p><p>Chuyện xưa</p><p>Chuyện nay</p><p>Nhớ tháng</p><p>Nhớ ngày</p><p><br /></p><p>Cô Diễn bảo tình yêu là hóa học</p><p>Cho nhận</p><p>Cân bằng</p><p>Kết tủa</p><p>Bay hơi</p><p><br /></p><p>Cô Thương bảo tình yêu là Vật lý</p><p>Dao động điều hòa</p><p>Ánh sáng</p><p>Âm Thanh</p><p><br /></p><p>Thầy Lành bảo tình yêu là sinh học</p><p>Trái tim</p><p>Hoa hồng</p><p>Méo méo</p><p>Gâu gâu</p><p><br /></p><p>Cô Nga bảo tình tình yêu là tin học</p><p>Login</p><p>Rename</p><p>Save as</p><p>Shutdown</p><p><br /></p><p>Cô Quyên bảo tình yêu là love</p><p>Honey </p><p>Happy </p><p>Smile </p><p>Cry</p>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-29399102970658589072023-01-12T16:31:00.000+07:002023-01-12T16:31:02.847+07:00Euclidea 2.8<b>Bài toán:</b> Cho điểm $A$ thuộc đường tròn tâm $O$. Dựng tiếp tuyến của đường tròn $(O)$ tại $A$.<br /><br /><br /><b>Cách dựng: <br /></b>- Lấy $I$ bất kỳ trên $(O)$. Dựng đường tròn tâm $I$, bán kính $IA$, cắt $(O)$ tại điểm thứ hai: $B$<br />- Dựng đường tròn tâm $A$, bán kính $AB$, cắt đường tròn $(I, IA)$ tại điểm thứ hai: $C$<br />- $AC$ là đường thẳng cần dựng.<br /><br /><br /><b>Chứng minh:</b><br />Ta có $\widehat{IAB}=\widehat{IBA}=\frac{1}{2}\mathop{AI}^{\frown}$. (vì $IA=IB$)<br />Mặt khác $AB=AC$, $IB=IC$ nên $AI$ là đường trung trực của $BC$. Do đó $\widehat{IAC}=\widehat{IAB}$<br />Vậy $\widehat{IAC}= \frac{1}{2}\mathop{AI}^{\displaystyle\frown}$.<br /><div><br /></div>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-78580415276440056942022-12-27T22:36:00.000+07:002022-12-27T22:36:14.870+07:00Các bài thơ trong Tam quốc diễn nghĩa<div style="text-align: left;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"></span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><b>1) Bài thơ đầu phim</b></span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông? </span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng, </span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Thị phi thành bại theo dòng nước, </span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Sừng sững cơ đồ bỗng tay không. </span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Núi xanh nguyên vẹn cũ</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Bao độ ánh triều hồng, </span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Bạn ngư tiều dãi dầu trên bãi, </span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Vốn đã quen gió mát trăng trong, </span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Một vò rượu nếp vui gặp gỡ, Chuyện đời tan trong chén rượu nồng.</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><b>2) Bài thơ khi Lưu Bị cưới Tôn phu nhân</b></span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Rừng xuân hoa rực rỡ</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Chim xuân giọng thiết tha</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Gió xuân đa tình quá</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Khẽ rung tà áo ta.</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Sớm trên đồi hóng mát</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Chiều xuống đầm hái sen</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Dưới trăng thuyền nhẹ lướt</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Rung rinh cánh sen êm</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Ngẩng đầu ngắm ngô đồng</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Hoa cỏ yêu yêu lắm</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Nguyện trời không tuyết sương</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Cho hoa ngàn năm thắm</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Vực sâu băng đóng dầy</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Đồng xa tuyết bay trắng</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Lòng thiếp như bách tùng</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Tình chàng trăm năm vững</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span><span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><b>3) Bài cuối phim</b></span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Đã mờ rồi ánh kiếm ánh đao</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Lùi xa rồi tiếng loa tiếng trống</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Vẫn rõ ràng sống động bao gương mặt anh hùng</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Con đường xưa ngập trong cát bụi</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Thành quách xưa hóa cảnh hoang tàn</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Năm tháng oai hùng thành lịch sử</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Bao chiến công tên tuổi còn vang</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Mộng bá vương ai người quyết định</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Lẽ thịnh suy há chẳng có nguyên nhân</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Sự đời vần vũ như mây gió</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Đổi thời gian, đổi cả không gian</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Tụ tán nhờ có duyên, ly hợp vốn do tình</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Trả món nợ non sông trước mắt</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Mặc đời sau thiên hạ luân bình</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Nước Trường Giang hóa thành sông lệ</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Gió Trường Giang vang mãi bài ca</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Giữa bầu trời lịch sử muôn triệu ánh sao xa</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">Trong dân gian vạn thuở, ấy muôn triệu đóa hoa!</span><br />
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span>
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">4) <b>Tuyệt tác 7 bước thành thơ của Tào Thực</b>. Đề bài của Tào Phi: Làm bài thơ nói về tình anh em mà không được dùng chữ "huynh, đệ"</span></div><div style="text-align: left;"><span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif"><br /></span></div>Nấu đậu đốt cành đậu,<br />Đậu ở trong nồi khóc.<br />Vốn sinh cùng một gốc,<br />Sao nỡ đốt thiêu nhau?
<span face=""arial" , "helvetica" , sans-serif">
</span><div><br /></div><div>5) Thơ của Tào Mao<br /><br />Thương thay rồng chịu khốn</div><div>Không vượt khỏi vực sâu</div><div>Trên trời đã không ở,</div><div>Giữa ruộng nào thấy đâu</div><div>Cuốn khúc nằm đáy giếng<br />Lươn chạch lượn trước sau<br />Vây cách xếp một xó<br />Thân ta cũng một màu<br /><br /></div>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com19tag:blogger.com,1999:blog-6035333633599811567.post-59411072798333822452022-12-25T23:02:00.000+07:002022-12-25T23:02:50.046+07:00Trích dẫn trong "Anna Karenina" (Lev Tolstoy)<br /><br /> 1) Chàng bước xuống, tránh không nhìn Kitti như kiểu người ta tránh nhìn mặt trời; nhưng mặc dầu không nhìn, chàng vẫn cứ trông thấy nàng<br /><br /> <br /><br />2) Có những người khi gặp kẻ tình địch may mắn hơn mình, thì sẵn sàng phủ định tất cả những gì tốt đẹp, mà chỉ nhìn thấy cái xấu ở anh ta thôi; trái lại có những người trước hết muốn tìm cho ra ở kẻ tình địch tốt số những ưu điểm khiến anh ta thành công, và, lòng đau như xé, chỉ nhìn thấy mặt tốt của anh ta <br /><br />3) Không thừa nhận cuộc sống, không chịu gạt bỏ quá khứ thì quả là ngu xuẩn. Phải đấu tranh để sống tốt hơn, tốt hơn nhiều nữa… <br /><br />4) Không ai thỏa mãn về hoàn cảnh của mình, nhưng mỗi người đều thỏa mãn về trí tuệ của mình. <br /><br />5) Yêu say mê à? Ở đâu ra những ý nghĩ từ trước thời hồng thủy ấy? Ai còn nói đến tình yêu say mê ở thời buổi này nữa? <br /><br />6) Có bao nhiêu cái đầu thì có bấy nhiêu ý kiến. Nghĩa là: có bao nhiêu trái tim thì có bấy nhiêu cách yêu đương <br /><br />7) Em không biết em là cả cuộc đời tôi hay sao? Nhưng tôi không có cách nào và cũng không thể nào để em yên được. Trọn vẹn cả đời tôi, tình yêu của tôi, tôi dâng em … Tôi không nghĩ đến em và đến tôi riêng rẽ được. Trước mắt tôi, em và tôi, chúng ta chỉ là một. Tôi nhìn thấy một khả năng thất vọng, đau khổ … hoặc tôi nhìn thấy một khả năng hạnh phúc, mà là niềm hạnh phúc to lớn biết bao! .. Có thật là không thể thực hiện được chăng? <br /><br />8) Em không hề nói gì hết, đúng thế, và tôi cũng không đòi hỏi gì cả, nhưng em cũng biết điều tôi cần thiết không phải là tình bạn: đối với tôi, niềm hạnh phúc duy nhất của cuộc sống chứa đựng trong cái chữ mà em rất ghét: tình yêu. <br /><br />9) Trong khi moi móc tâm hồn mình, ta thường khai thác được những cái xưa nay không nhìn thấy. <br /><br />10) Thời gian và lao động đã hoàn thành công việc. Ký ức nặng nề dần dần được những việc nhỏ nhặt nhưng quan trọng của đời sống xóa nhòa đi. <br /><br />11) Tôi mang cả tiền đến cho mình nữa, vì chỉ có lồng sao nuôi sống nổi chim. Chắc mình cần tiền chứ?<div><br /></div><div>12) Người ta chỉ biết quên mình và yêu mến người khác là được thanh thản, sung sướng và tốt đẹp.</div><div><br /></div><div>13) Đôi khi người ta sẵn sàng đổi một tháng lấy 50 kopech và có lúc người ta lại không bằng lòng đổi nửa giờ lấy tất cả vàng bạc trên thế giới.</div><div><br /></div><div>14) Thói đạo đức giả có thể đánh lừa người tinh khôn và sắc sảo nhất, nhưng đứa trẻ kém thông minh nhất lại nhận ra ngay và né tránh, dù nó có được che đậy khéo léo đến đâu chăng nữa</div><div><br /></div><div>15) Một người chỉ biết và yêu vợ mình thôi cũng vẫn hiểu đàn bà hơn là kẻ đã quen hàng nghìn đàn bà</div><div><br /></div><div>16) Một tư tưởng đúng đắn không thể không đơm hoa kết quả.</div><div><br /></div><div>17) Chẳng cần đếm xỉa gì đến lý do của đàn bà viện ra để gặp tình nhân</div><div><br /></div><div>18) Người ta có thể lăng nhục một người đàn ông lương thiện và một người đàn bà lương thiện, nhưng nói với thằng kẻ cắp rằng nó là thằng kẻ cắp thì chỉ là xác nhận một việc có thực mà thôi</div><div><br /></div><div>19) Mọi người đều phải chết. Tất cả chỉ là hão huyền. Nói thật với anh, tôi rất tha thiết với những quan niệm và công việc của tôi, những nghĩ cho cùng thế giới ta đang sống chỉ là một lớp rêu mốc thếch trên bề mặt một hành tinh nhỏ xíu mà thôi. Vậy mà ta cứ ngỡ là tư tưởng, hành động của ta cũng có tầm lớn lao nào đó! Đấy chỉ là những hạt cát thôi!</div><div><br /></div><div>20) Vẫn cùng một hoàn cảnh người ta có thể nhìn bằng con mắt bi thảm và lấy đó làm đau khổ, đồng thời cũng có thể nhìn một cách giản đơn, thậm chí vui vẻ.</div><div><br /></div><div>21) Khi anh hiểu rằng hôm nay hay ngày mai anh có thể chết và chẳng còn gì tồn tại thì mọi sự với anh đều là hư vô.</div><div><br /></div><div>22) Như thường xảy ra một cách trớ trêu, vết đau trong người bao giờ cũng là chỗ hay bị đụng chạm tới nhất</div><div><br /></div><div>23) Người ta có thể cứu một người không muốn chết, nhưng nếu bản chất y đã hoàn toàn thối nát đến nỗi chính cái chết hóa ra thành một cứu chuộc đối với y thì biết làm thế nào?</div><div><br /></div><div>24) Điều đã gây ra đau khổ lại trở thành nguồn gốc của niềm vui tinh thần; cái điều trưởng như không thể giải quyết được, khi ta chê trách, kết án và căm thù, giờ đây lại trở lên đơn giản, sáng sủa khi ta yêu thương và tha thứ. </div><div><br /></div><div>25) Người ta bảo có những người phụ nữ đã yêu cai thì yêu cả đến thói xấu của người ấy</div><div><br /></div><div>26) Tự do? Tại sao lại cần tự do? Hạnh phúc đối với mình là yêu thương, ao ước, là không có tư tưởng và khát vọng nào ngoài tư tưởng và khát vọng của nàng, như thế nghĩa là thủ tiêu tự do ... và đó là hạnh phúc!</div><div><br /></div><div>27) Ngắm thuyền đi là việc dễ dành, chèo lái có lẽ cũng mê li thật, nhưng rất gay go</div><div><br /></div><div>28) Phải ở trong buồng người ốm thật là một cực hình, nhưng tránh không vào lại càng tệ hơn.</div><div><br /></div><div>29) Khi yêu một người, ta yêu trọn ven con người đó y nguyên như trong thực tế chứ không phải như trong ước muốn của ta</div><div><br /></div><div>30) Dù cô ấy có những cánh ta trần trắng, đẹp đến đâu, thân hình có thanh tú đến đâu, vẻ mặt linh hoạt giữa mái tóc đen nhánh có duyên dáng đến đâu, cũng sẽ có người khác mĩ miều hơn.</div><div><br /></div><div>31) Cần phải nghiêm túc và có tinh thần kiên trì nếu ta muốn làm việc vì lợi ích công cộng</div><div><br /></div><div>32) Chàng cứ việc buồn chán, miễn là chàng ở bên ta, để ta trông thấy chàng, biết rõ từng cử chỉ của chàng</div><div><br /></div><div>33) Cốc rượu thứ nhất khó nuốt, cốc thứ hai trôi tuột và cốc thứ ba bay vèo như con chim nhỏ</div><div><br /></div><div>34) Trong tình yêu không có chuyện hơn, kém</div><div><br /></div><div>35) Chàng muốn chứng tỏ với em rằng tình yêu không được làm trở ngại đến tự do. Nhưng em cần gì bằng chứng, em chỉ cần tình yêu.</div><div><br /></div><div>36) Có thực là ta đang sống không? Ta không sống, ta đang chờ một kết thúc mãi không tới. Mãi chẳng có trả lời gì cả!</div><div><br /></div><div>37) Không có hoàn cảnh nào không làm quen được, nhất là khi tất cả mọi người chung quanh đều làm như vậy</div><div><br /></div><div>38) Muốn tiến hành việc gì trong gia đình, cần phải có hoặc sự bất hòa hoàn toàn hoặc sự ý hiệp tâm đồng thắm thiết giữa hai vợ chồng. Nhưng nếu không phải thế này cũng chẳng phải thế kia và quan hệ vợ chồng vẫn mập mờ thì không thể nuôi dự định nào hết</div><div><br /></div><div>39) Nếu điều thiện có một nguyên nhân nào đó, nó thôi không còn là điều thiện nữa; nếu nó có một kết quả là sự đền bồi, nó cũng không phải là điều thiện. Cho nên điều thiện đứng ngoài mọi tương quan, từ nguyên nhân đến kết quả</div><div><br /></div><div>40) Các ngài cho chiến tranh là không thể tránh được à? Tốt lắm. Vậy tất cả những ai ủng hộ chiến tranh hãy họp thành một binh đoàn đặc biệt ở tiền tuyến và hãy dẫn đầu xung phong lên xem.</div><div><br /></div>hoangngocthehttp://www.blogger.com/profile/00652612284057920950noreply@blogger.com0