Con tàu này lên Tây Bắc anh đi chăng?
Bạn bè đi xa anh giữ trời Hà Nội
Anh có nghe tiếng gió ngàn rú gọi
Ngoài cửa ô tàu đói những vành trăng?
(C.L.Viên)
Bạn bè đi xa anh giữ trời Hà Nội
Anh có nghe tiếng gió ngàn rú gọi
Ngoài cửa ô tàu đói những vành trăng?
(C.L.Viên)
Đây Xuân Hoà một buổi sáng tháng ba
Anh viết cho em lòng nôn nao khó tả
Hà Nội mùa này chắc mưa rơi hối hả
Em ở nhà có kịp cất nắng không?

Em có hỏi: Kì tuyển sinh sắp tới
Sức anh tham gia chắc phần thắng lợi
Anh có thi chăng Hà Nội vẫn chờ
Em ơi em, cứ như một giấc mơ
Anh đang học ở trường anh ao ước
Có thể còn nhiều khó khăn phía trước
Nhưng chuyển hướng làm gì khi đường đúng hả em?
Em sẽ nói rằng Hà Nội vẫn hơn:
Nơi hội tụ của phồn hoa đô hội,
Nơi cơ sở hạ tầng văn minh hiện đại,
Nơi gần mẹ cha cuộc sống đủ đầy.
Để làm gì em ơi
Khi bạn bè đi xa anh giữ trời Hà Nội?
Khi anh đã nghe tiếng gió ngàn rú gọi?
Khi ngoài cửa ô trăng vẫn thức đợi tàu.
Hà Nội đô thành em có biết đâu
Chợ Xuân Hoà dẫu rằng không rộng
Đường Xuân Hoà dẫu có lúc không đông
Nắng Xuân Hoà dẫu oi nồng rát bỏng
Mưa Xuân Hoà dẫu lạnh buốt miên man.
Nhưng mà em ơi
Chợ Xuân Hoà vẫn vui như chợ tết
Đường Xuân Hoà vẫn rộng dãi thêng thang
Gió vẫn vui ca trong ánh nắng vàng
Lộc lại đâm chồi trong làn mưa biếc.
Ơ Hà Nội em ơi có biết
Trên Xuân Hoà cuộc sống thật bình yên
Rộn tiếng vui cười đây xóm trọ sinh viên
Vang mãi khúc ca nơi giảng dường rực nắng
Ơ trên này em ơi lạ lắm
Chung một nụ cười ai cũng nở trên môi
Vừa mới gặp thôi mà như đã quen rồi
Người Xuân Hoà sao dễ gần đến vậy
Như bạn bè anh đây
Mười tám tỉnh thành hội về chung một lớp
Bốn chục con người chung một mẹ một cha
Vai sát bên vai chung nắng gió Xuân Hoà
Tay ấm trong tay chung ngày mai tiến bước
Ngày mai sáng thêm những mùa xuân đất nước
Nắng sẽ thêm vàng nơi bục giảng có anh
Gió sẽ thêm xanh những chồi nhỏ trên cành
Đời sẽ thêm vui khi mở trang sách mới
Anh sẽ bước đi vì ngày mai vẫy gọi
Em đừng buồn đừng lo lắng cho anh
Cô đơn là gì khi bè bạn xung quanh
Gian khổ là gì khi sống bằng khát vọng
Anh nguyện sống một cuộc đời cháy bỏng
Tìm tâm hồn mình ngoài cửa ngõ thủ đô
Khoảng cách xa xôi để nghĩa tình thêm nặng
Để thương mãi mùa này Hà Nội_ tháng ba ... mưa.
(Đề nghị ghi rõ tác giả: Hoàng Ngọc Thế - blog Phấn buồn khi copy bài thơ này)
0 comments:
Đăng nhận xét