1) Bài thơ đầu phim
Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông?
Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng,
Thị phi thành bại theo dòng nước,
Sừng sững cơ đồ bỗng tay không.
Núi xanh nguyên vẹn cũ
Bao độ ánh triều hồng,
Bạn ngư tiều dãi dầu trên bãi,
Vốn đã quen gió mát trăng trong,
Một vò rượu nếp vui gặp gỡ, Chuyện đời tan trong chén rượu nồng.
2) Bài thơ khi Lưu Bị cưới Tôn phu nhân
Rừng xuân hoa rực rỡ
Chim xuân giọng thiết tha
Gió xuân đa tình quá
Khẽ rung tà áo ta.
Sớm trên đồi hóng mát
Chiều xuống đầm hái sen
Dưới trăng thuyền nhẹ lướt
Rung rinh cánh sen êm
Ngẩng đầu ngắm ngô đồng
Hoa cỏ yêu yêu lắm
Nguyện trời không tuyết sương
Cho hoa ngàn năm thắm
Vực sâu băng đóng dầy
Đồng xa tuyết bay trắng
Lòng thiếp như bách tùng
Tình chàng trăm năm vững
3) Bài cuối phim
Đã mờ rồi ánh kiếm ánh đao
Lùi xa rồi tiếng loa tiếng trống
Vẫn rõ ràng sống động bao gương mặt anh hùng
Con đường xưa ngập trong cát bụi
Thành quách xưa hóa cảnh hoang tàn
Năm tháng oai hùng thành lịch sử
Bao chiến công tên tuổi còn vang
Mộng bá vương ai người quyết định
Lẽ thịnh suy há chẳng có nguyên nhân
Sự đời vần vũ như mây gió
Đổi thời gian, đổi cả không gian
Tụ tán nhờ có duyên, ly hợp vốn do tình
Trả món nợ non sông trước mắt
Mặc đời sau thiên hạ luân bình
Nước Trường Giang hóa thành sông lệ
Gió Trường Giang vang mãi bài ca
Giữa bầu trời lịch sử muôn triệu ánh sao xa
Trong dân gian vạn thuở, ấy muôn triệu đóa hoa!
4) Tuyệt tác 7 bước thành thơ của Tào Thực. Đề bài của Tào Phi: Làm bài thơ nói về tình anh em mà không được dùng chữ "huynh, đệ"
Đậu ở trong nồi khóc.
Vốn sinh cùng một gốc,
Sao nỡ đốt thiêu nhau?
Thương thay rồng chịu khốn
Lươn chạch lượn trước sau
Vây cách xếp một xó
Thân ta cũng một màu
Khi xem phim hay đọc truyện Tam Quốc thì rất thích các bài thơ này! Khi xem Hồng Lâu Mộng thì tui lại nhớ nhất bài sau
Thông Minh Lụy
Việc đời tính rất thông minh
Việc mình mình tính phận mình vẫn sai
Sống lần ruột đã nát rồi
Chết mang tiếng hão là người tinh ranh
Trước kia giàu có khang ninh
Giờ sao cơ nghiệp tan tành khắp nơi
Uổng công áy náy nữa đời
Khác gì một giấc mộng dài thâu canh
Ầm ầm như sắp đổ đình
Chập chờn như ngọn đèn xanh cạn dầu
Vừa vui vẻ đã âu sầu
Đời người biến đổi biết đâu mà lường