![]() |
Tác giả: Dương Văn Bàu (SN1984) |
Và nhiều tuần đã nhạt nhòa trong nỗi nhớ.
Con biết rằng cha đâu còn trẻ nữa.
Tóc bạc rồi nhuộm trắng mái đầu xanh
Mẹ cũng vậy mắt đâu còn tinh nhanh..
trong bao nỗi bộn bề lo toan của cuộc sống.
Con lên vùng cao gieo từng hạt giống.
Hạt giống vàng ươm trong ước mơ xanh.
Lũ học trò ánh mắt tinh nhanh.
Cũng như con của mười năm về trước.
Nhiều khát vọng và cũng nhiều mơ ước.
Cháy bỏng đến cồn cào..........
Cuối tuần này con không về được thăm cha.
Con nhận ra minh đâu còn trai trẻ nữa.
Hai mươi sáu mùa xuân từng gõ cửa.
Con lại nghĩ về ngày xưa.
Cái ngày xưa cắp sách đến trường.
Trên con đường mùa thu.
Đầy hoa bướm...
Nắng.
Gió.
Và cha dắt tay con đến trường.
0 comments:
Đăng nhận xét