Thế giới cúm rồi
Người ta sống xa nhau
Họ nói qua khẩu trang
Nhìn nhau qua ô cửa
Người ta sống xa nhau
Họ nói qua khẩu trang
Nhìn nhau qua ô cửa
Hội đông chẳng ai tới nữa
Họ chùm chăn lo sợ
Đóng cửa thu mình
Giữ lấy bình yên
Họ chùm chăn lo sợ
Đóng cửa thu mình
Giữ lấy bình yên
Chúng ta chẳng đợi dịch làm phiền
Ở gần nhau mà xa nhau như họ
Không khẩu trang nên lời bay theo gió
Không ô cửa nào sao chẳng thấy nhau
Ở gần nhau mà xa nhau như họ
Không khẩu trang nên lời bay theo gió
Không ô cửa nào sao chẳng thấy nhau
Ta chẳng thu mình
Chỉ cách ly nhau
Giữ lấy cô đơn
Cùng nhau đau khổ
Chỉ cách ly nhau
Giữ lấy cô đơn
Cùng nhau đau khổ
Ta chẳng sợ gì
Chỉ giận nhau vô cớ
Cũng ham giữ yên bình
Mà không chịu giữ nhau
Chỉ giận nhau vô cớ
Cũng ham giữ yên bình
Mà không chịu giữ nhau
Thế giới cúm rồi
Ta đã bệnh từ lâu
Ta đã bệnh từ lâu