Anh chẳng bao giờ tới được đó đâu
Dẫu chẳng có hàng rào chắn ngõ
Dẫu bốn mùa tầm xuân đơm nụ nhớ
Anh cũng chẳng bao giờ tới được đó đâu...
Có phải một thời mình đã nghĩ về nhau
Từ một chiều anh về ngang chốn ấy
Để tầm xuân vô tình thức dậy
Sao vội vàng, sao chẳng đợi mùa sau
Nhưng... sẽ chẳng bao giờ anh đến được đó đâu
Ai hiểu biết sớm chiều mưa nắng
Những đổi thay, giận hờn trong thầm lặng
Anh có bao giờ biết được vì đâu?
Rồi chúng mình cứ ngày một xa nhau
Trái tim em - trái tim con gái
Sớm nắng chiều mưa dễ làm anh lạc lối
Anh vô tình, anh chẳng tới được đâu
(Nguồn: Internet)
Trái tim em - trái tim con gái
Sớm nắng chiều mưa dễ làm anh lạc lối
Anh vô tình, anh chẳng tới được đâu
(Nguồn: Internet)
0 comments:
Đăng nhận xét