Về những thứ đời thường - về đen và trắng
Hôm nay đã lại cùng im lặng
Cùng xếp hàng, cùng thấy đắng trên môi
Hai người phụ nữ cùng bán xôi
Hôm qua chửi nhau hàng giờ hàng tiếng
Hôm nay chợt lặng im xếp hàng vào viếng
Cùng nghẹn ngào luyến tiếc mãi không thôi
Hôm qua tất cả còn cuồn cuộn trôi
Như một dòng sông thờ ơ bạc bẽo
Đè lên nhau sóng bạc đầu lạnh lẽo
Hôm nay lặng dừng trước một sự ra đi
Họ khóc không chỉ bởi chia ly
Khóc vì sợ sẽ không còn cùng khóc
Cả dân tộc vượt qua bao khó nhọc
Giờ còn gì để khóc bên nhau?
0 comments:
Đăng nhận xét