Khóe mắt cay cay

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

Những ngày này cháu ở xa thủ đô
Mà vẫn nghe lá mùa thu cũng khóc
Đường Hoàng Diệu lạc đi từng tiếng nấc
Gió heo may chưa lạnh thế bao giờ.

Ôi ước gì là cháu đang mơ
Mong là giả những dòng tin màu đỏ
Chẳng ai thể kìm lòng thôi nức nở
Bác đã đi rồi, "chỉ còn lại mùa thu".

Cháu và mọi người gác lại chuyện riêng tư
Những lạc thú, mưu toan, tham vọng
Cả nước khóc vì hôm nay được sống
Trong hòa bình từ người đã ra đi.

Cựu chiến binh khóc cạnh bé thiếu nhi
Cả quá khứ và tương lai cùng khóc
Người Quảng Bình đội mưa trong tiếng nấc
Cơn bão vào đất liền, cơn bão mồ côi.

Bác đã đi rồi, về nơi ấy xa xôi
Người ở lại nghe đâu đây lời bác
Còn sống này nào cũng là vì đất nước
Ai cũng nhớ Người, khóe mắt cay cay.

2 comments:

  1. Nặc danh nói...:

    Bài thơ nhẹ nhàng nhưng xúc động lắm, xin phép thầy giáo được chi áẻ bài này với mọi người. Cảm ơn thầy.

Đăng nhận xét

 
Copyright © 2012 Hoàng Ngọc Thế. All rights reserved. Ghi rõ nguồn Hoàng Ngọc Thế khi phát hành lại thông tin trên trang này.