Ánh mắt long lanh ấy nhìn anh với vẻ van nài. Chưa bao giờ anh thấy ánh mắt nào đẹp và tình cảm với anh như thế. Có cái gì nghèn nghẹn đăng đắng cứ trực trào lên ở mắt anh. Cánh tay anh trực muốn ôm trầm lấy người con gái yếu ớt ấy.
Cuộc sống thật bất công và chẳng thi vị chút nào. Cứ những lúc xúc động nhất là lại có kẻ phá ngang. Giọng anh soát vé xe bus oang oang:
- Thằng kia, không đứng dậy nhường ghế cho phụ nữ có thai đi còn nhìn cái gì thế hả
0 comments:
Đăng nhận xét