Các bạn đọc giả yêu quý!
Hiện nay, có một số trang blog cá nhân và diễn đàn, mạng xã hội đã copy bài thơ này của tôi mà không ghi tên tác giả. Nếu bạn đọc gặp lại bài thơ này của tôi ở các trang đó, xin hãy nhắc nhở họ ghi rõ tên tác giả Hoàng Ngọc Thế. Xin cảm ơn các bạn.
Em không thích môn Giải tích hàm
(Thầy đừng nghĩ em lười học
Bài giảng của thầy hàng tuần em vẫn đọc
Cũng lờ mờ hiêu hiểu đấy thầy ơi).
Em ghét môn này bởi một chuyện nhỏ thôi
Cô nhóc bạn em nhìn thầy rất lạ
Thầy thấy không, mắt nó long lanh quá
(Lại bắt đầu mơ mộng rồi đây!)
Mêtric không long lanh (thầy công nhận không thầy)
Banach, Hilbert có gì mà mơ mộng
Các nguyên lý của thầy, nó hiểu mông lung lắm
Vì điều gì mà say đắm thế kia.
Chẳng có sự gián đoạn nào trong mắt nó đam mê
Thầy vẫn bảo thế là liên tục
Em nhớ lắm (vì bài này em thuộc)
Liên tục tức là bị chặn đấy thôi.
Định lý 3 mệnh đề còn đúng chứ thầy ơi
Sự liên tục kia vì sao không bị chặn
(Em thưa điều này mong thầy đừng giận)
Ánh mắt của thầy cũng... tương tự phải không?
Giải tích hàm mỗi lúc một mênh mông
Tiết học chiều nay thêm thấy mình lạc lõng
Em, nó bây giờ chắc xa nhau nhiều lắm
Chẳng ánh xạ nào co về lại gần nhau
(Hoàng Ngọc Thế - SV K30C Toán ĐHSP Hà Nội 2)
Móa, tụi nó ko cho mềnh đọc nhá. Ôi chao Giải tích hàm :))